SỰ KIÊN TRÌ VÀ CỐ GẮNG TRONG CUỘC SỐNG

Tuy nhiên, từ bỏ không phải là một lựa chọn. Người dễ dàng từ bỏ mục tiêu thì không bao giờ làm được việc lớn. Thành công không bao giờ đến một cách dễ dàng, muốn nếm trái ngọn thì phải là người giao hạt, kiên nhẫn chăm sóc cây từng ngày và bảo vệ nó trước sóng gió.

CUỘN BĂNG GẠC THỨ 12

Tại một bệnh viện nổi tiếng ở Mỹ, một bác sĩ ngoại khoa có thâm niên sắp thực hiện một ca phẫu thuật giải phẫu phần bụng cho nhân viên. Khi đó một y tá mới đến đã giúp ông chuẩn bị dụng cụ giải phẫu.

Khi phẫu thuật xong đến lúc cần phải khâu vết thương, cô y tá trẻ này lại dám yêu cầu bác sĩ ngừng khâu lại. Tất cả y tá đều rất ngạc nhiên, ông bác sĩ nổi tiếng làm sao có thể sai sót được? Một y tá nhỏ bé sao lại dám nói như vậy với ông ấy trước mặt mọi người? Trước đó, cô y tá đã tuân theo trình tự kiểm tra toàn bộ thiết bị và vận dụng y tế xem có còn nguyên vẹn hay không.

Cô nói với bác sĩ : – Tôi đã chuẩn bị 12 cuộn băng gạc, bây giờ chỉ có 11 cuộn, vẫn còn một cuộn chưa lấy ra, phải tìm ra cuộn đó.

 Không ngờ bác sĩ lại quả quyết tuyên bố: –  Không, tôi đã lấy ra toàn bộ rồi

Cô y tá trẻ vẫn kiên trì : -không, chúng ta đã dùng 12 cuộn băng gạc

Bác sĩ chậm chậm nói : tôi sẽ gánh chịu toàn bộ, cô khâu vết thương lại đi

“Không, không, không được là không được” – cô y tá trẻ nhất quyết không chịu làm.

Lúc đó bác sĩ ngẩng đầu lên, lấy ra cuộn băng gạc thứ 12 mà ông cố lén giấu đi, rồi cười nói “Với sự kiên trì này, có ở nơi đâu cũng có thể thành công”

Bài học rút ra: Nhiều người hiện đại chỉ muốn làm việc qua loa đại khái cho xong. Nhưng nghiêm túc trong công việc, kiên trì đến cùng cũng là một loại mỹ đức. Phải chăng chúng ta quá khiếm khuyết nó, nếu bạn là cô y tá trẻ kia, bạn cũng sẽ làm như vậy hay lựa chọn quay mặt làm ngơ?

NGHÈO VẪN HOÀN NGHÈO

Có một người rất nghèo và khổ cực. Một người nhà giàu nhìn thấy đáng thương liền muốn giúp đỡ. Người giàu có đưa cho anh ta một con bò, chúc anh khai hoang tốt, đợi mùa xuân đến gieo hạt giống, mùa thu là có thể thoát nghèo rồi.

Người nghèo cảm thấy hi vọng trong lòng, bắt đầu phấn đấu. Nhưng chỉ sau vài ngày, bò muốn ăn cỏ, người muốn ăn cơm, cuộc sống trở nên khó khăn hơn trước.

Người nghèo bèn nghĩ thà rằng bán bò đi, mua mấy con dê. Trước tiên giết một con để ăn, còn lại để nuôi cho nó sinh con, đợi nó lớn lên rồi cầm đi bán. Như thế kiếm được nhiều tiền hơn.

Người nghèo tiến hành theo kế hoạch. Sau khi ăn hết một con dê, những con dê còn lại rất chậm sinh con, cuộc sống lại gặp khó khăn. Thế là anh không nhịn được lại giết thịt một con.

Người nghèo nghĩ: “Tiếp tục như vậy không được. Không bằng đem dê bán đi, mua thành gà. Gà đẻ trứng rất nhanh, trứng gà có thể lập tức bán được tiền, cuộc sống sẽ trở nên tốt đẹp.”

Người nghèo lại thực hiện theo kế hoạch. Nhưng rồi thời gian trôi qua cũng không có thay đổi, gặp khó khăn, nhịn không được liền giết gà, cuối cùng chỉ còn lại một con. Lý tưởng của người nghèo hoàn toàn sụp đổ.

Người nghèo thất vọng: “Làm giàu thật khó, thà đem con gà còn lại đi bán, mua một bình rượu uống cho no nê. Mọi việc không còn lo lắng.”

Mùa xuân đến rất nhanh. Người giàu có hào hứng mang hạt giống cho người nghèo nhưng nhìn thấy người nghèo đang uống rượu với dưa muối, bò cũng không còn, trong nhà vẫn nghèo rớt mồng tơi như trước đây.

Người giàu quay đi, người nghèo vẫn cứ tiếp tục.

Bài học rút ra:

Rất nhiều người nghèo đã từng mơ ước, thậm chí có cơ hội và hành động nhưng họ không kiên trì đến cùng. Người giàu luôn suy nghĩ tích cực trong khi người nghèo luôn suy nghĩ tiêu cực và không có lòng kiên trì.